Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Đầu tuần, tôi tranh thủ ghé nhà biếu mẹ ít tiền, uống ly sữa đậu nành mẹ nấu rồi đi làm. Giữa tuần, tôi lại tạt qua lấy giá đậu xanh mẹ tự trồng và vùng vằng đi về với cảm giác bứt rứt khó chịu. Như thường lệ, hai mẹ con lại giận nhau chỉ vì vài câu nói qua lại vớ vẩn.

    Khắc khẩu, là cái lý do dễ tìm nhất để giải thích cho việc mẹ con tôi thường xuyên diễn cảnh “hai đứa giận nhau” với những lý do thật không tin được. Mẹ tôi tính khí thất thường, tôi… cũng vậy. Mẹ có cách góp ý rất… dễ xa nhau, thường làm tôi bị ức chế theo kiểu, mẹ cái gì cũng chê bai, cũng “trù ẻo” con mình. Thâm tâm tôi vẫn biết, mẹ tôi đã lớn tuổi, thương con nên hay lo lắng và tưởng tượng ra những điều đáng sợ. Mẹ tôi lại ít ra ngoài giao tiếp, nên suy nghĩ cũng không thoáng. Biết là biết vậy nhưng chấp nhận và chịu đựng được lại là chuyện khác hẳn. Cuộc sống nhiều nỗi lo toan, không phải lúc nào mình cũng có thể mang tấm lòng vị tha ra mà đối đãi, dù với chính những người thân trong nhà…
    Có lẽ sẽ có người cho là tôi còn “trẻ người non dạ” nên mới hay đành hanh với mẹ như vậy. Xin thưa, tôi đang là mẹ của một cô bé lên mười. Con gái tôi, như cũng ngấm tính tình của mẹ nó, nên ương ngạnh, chuyện gì cũng muốn phản ứng lại. Làm mẹ thời nay thật không dễ chút nào. Làm một bà mẹ “xưa lơ xưa lắc” như mẹ tôi, con cái thương dù thương cha mẹ nhưng “hãi” không dám gần, chỉ qua lại chăm nom, ít thích tỉ tê quyến luyến. Như một quy luật hiển nhiên, đến đời con tôi, tôi buộc phải nếm trải sự độc lập, chứng tỏ bản thân của con còn sớm hơn. Còn đang ở với mẹ, nhưng con tôi đã thể hiện nó là một thế giới khác, với những bí mật be bé riêng tư mà tôi không có “cửa” xen vào.

    Tôi thương mẹ tôi. Có món gì ngon, đều mang qua cho mẹ. Tôi yêu con gái tôi. Những êm ái, dịu ngọt tôi đều muốn dành cho con. Có con, mới hiểu lòng cha mẹ. Câu này, chưa bao giờ đúng đến thế. Vậy mà, tôi vẫn không sao kềm chế nổi mỗi khi mẹ tôi “phát sóng” những chương trình càm ràm quen thuộc. Chỉ cần nghe “nhạc hiệu” là tôi chỉ muốn chuồn đi càng nhanh càng tốt. Có dạo, mẹ tôi muốn sửa sang nhà cửa, đã nêu ra phương án gọi con cái về sống chung, mỗi gia đình mỗi tầng lầu, nhưng tôi kịch liệt phản đối. Thà xa mỏi chân, còn hơn ở gần để... mỏi miệng.

    Nhưng với con tôi thì không tránh đi đâu được. Con gái tôi không hỗn hào, mà ngấm ngầm lì lợm. Chỉ muốn khăng khăng làm theo ý mình. Đáp trả những quy định, yêu cầu của tôi là thái độ im lặng như thể thách thức. Người làm mẹ như tôi, sợ nhất là cảm giác bất lực trước con mình.
    Tôi đã cố hồi tưởng lại thời thơ ấu của mình, nhớ những mong muốn của mình thời ấy về cách cư xử của mẹ đối với tôi, để áp dụng với con. Tuy nhiên, tôi lại ít khi tự đặt mình vào vị trí của con tôi bây giờ. Âu cũng là cái lỗi thường trực của bậc cha mẹ, luôn thích áp đặt, để rồi chẳng hiểu vì sao con cái không chịu nghe theo lời mình.

     
    Tôi đã nghĩ rất nhiều về chuyện vì sao mẹ con sống chung nhà mà mâu thuẫn nhau trầm trọng đến vậy? Tôi không hiểu con, không dành nhiều thời gian và công sức cho con? Chưa hẳn! Tôi cũng như nhiều bà mẹ hiện nay, thừa thông tin nhưng dường như thiếu kiên nhẫn. Con mình thật ra muốn gì? Còn thiếu gì, đòi hỏi những gì mà lúc nào cũng như sẵn sàng xa cách với mẹ? Thường trực trong tôi là cảm giác “không hiểu nổi” đối với con và nỗi sợ rất thật là chỉ vài năm nữa thôi, khi con dậy thì, chắc tôi “mất” con luôn chứ chẳng chơi!
     

    Tiếc quá, sao tụi mình không thành thông gia nhỉ? Chơi với nhau lâu, biết rõ gia cảnh, sẵn lòng chia sẻ. Nói cái hiểu liền. Tớ mà thông gia với cậu, có việc gì nhấc điện thoại lên: Ê, cậu chuẩn bị cái này nhá, hehe…Mà con thì toàn con xịn, chả cho nhau hưởng. Để tài sản cho, con gái tớ cũng cho đều như con trai. Đứa nào lấy con gái tớ, tớ cho nguyên một cái nhà…Vậy mà con xịn, toàn để cho cha căng chú kiết ở đâu hưởng…
      Mấy cặp gia đình bạn bè thân nhau hay nói vậy mỗi khi xuống nhà vườn liên hoan. Thôi, ép duyên vậy. Thằng cu Bình thối này lấy con Vừng còi nhà cô đi. Chúng mày học hành nhiều rồi, sắp ế cả lũ mà cứ trơ ra thế hả. Ép duyên. Ép duyên. Các cụ xưa sáng suốt, môn đăng hộ đối, lấy vợ xem tông lấy chồng xem giống là có lý lắm. Không cùng văn hóa, kinh tế là sinh chuyện ngay. Các cụ mới khôn. Tự do yêu đương bây giờ kết quả là hơi tý li dỵ chứ báu gì. Tưởng mình thông minh hơn các cụ hả, có mà chọn con đường ngu thì có. Mà bây giờ đâu có tiến bộ gì, còn hiểm hóc hơn, cũng môn đăng hộ đối chứ có hơn gì, còn kinh hơn xưa. Chả nghe nói những bản lý lịch cực đẹp chọn vợ chồng đó sao. Bên này làm tập đoàn tài chính thì bên kia giám đốc bệnh viện. Chứ làm gì có người đẹp chân dài nào lấy anh chồng công nhân cán bộ thường hay kỹ sư mới ra trường. Đàn bà đẹp, đàn ông giàu, chấm hết. Không nói chuyện đạo đức, “hốt liền”.

       
      Trong số bạn bè cùng lứa, cũng có khi một số người không may, nghèo, bất hạnh con cái. Cứ nghe chuyện của họ thì thấy nhiều thứ gay go lắm. Nhất là anh chàng trẻ tuổi nghèo phải nương nhờ nhà vợ thì thấm đòn. Bà mẹ vợ đi nói với bạn bè, tôi không thể ôm sô được, phải cho nó ở riêng ra cho nhà chồng bên nội nó phải gánh. Hai bên ghét nhau lắm, chỉ vì nhìn vào cặp vợ chồng đứa con rồi tính thiệt hơn. Ai cũng thấy con mình hay, con mình thiệt thòi. Nhất là cô nào đi làm dâu thì mỗi khi về nhà mẹ đẻ chỉ có mỗi một đề tài là nói xấu bà mẹ chồng, đề tài rôm rả không bao giờ cạn. Thế mới biết Tây nó văn minh. Sống riêng biệt hẳn, thậm chí xa lắc xa lơ, cả đời mới về ra mắt một lần, khỏi đụng chạm vướng mắc gì. Người Việt ta cứ ca ngợi truyền thống đùm bọc rồi thắc mắc rắc rối sống không yên, người này trách móc người kia. Hai bên thông gia như hai bên chiến tuyến.

      Nói đến đây thì đám bạn trung lưu kia bảo, tụi mình cũng như nhau, cùng tương đồng mới thích thông gia, chứ mà thông gia thật rồi thì không biết …có cãi có ghét nhau không nhỉ. Một người cười, ghét đâu mà ghét, yêu thì có, chả nghe dân gian người ta hay tiếu lâm anh xui chị xui “kết” nhau đó à….Tào lao vậy thôi, chứ thông gia khó lắm. Đứa con đằng gái thì luôn “nhìn “ xem đằng nhà chồng lễ nghĩa biếu xén nhà gái theo tục lệ không, ốm đau có thăm nom không, thậm chí nhà chồng có hầu con cháu bằng bà mẹ đẻ không. Bà mẹ đẻ thì làm lụng quần quật hầu con cháu mà bà mẹ chồng để cho con trai phải chăm lo thì cô dâu thấy ngứa mắt quá, ghét quá. Sao bà này chả thương gì con. Cô con dâu nhìn bà mẹ chồng đầy khuyết điểm, nói gì bà ta không ác cảm với cô.

       
      Mà chưa nói “chất lượng “các cô dâu thời nay, ai cũng hình dung ra rồi. Cô nào cũng cá tính tự tin thích thời trang du lịch, ghét vào bếp, hỏi bà mẹ chồng nào ưa nổi. Nói riết rồi thấy, nguy hiểm quá. Đang là bạn bè thân quý, làm thông gia một cái là ghét liền, thành kẻ thù liền, thế là mất bạn à? Ôi ôi, chả dại. Giống như bạn thân rủ nhau, hay ta mua đám đất cất nhà gần nhau, sau này già yếu, không chạy đi café chém gió được nữa thì sang nhà nhau, vừa…nằm vừa nói chuyện. Nhưng biết đâu lúc đó lại chống gậy sang réo qua hàng rào: Này nhà bà …nhốt con chó lại, sang đây ị bậy, con gà sang bới cây ..Không tôi chửi cho đấy. (thí dụ thế cho sát). Thôi tìm ra rồi, lý do vì sao rồi. Bạn thân mà làm thông gia một cái là…thành đối thủ liền, bắt đầu tính toán liền, có khi biến thành kẻ thù, mất hết cả bạn bè.

      Đó là lý do vì sao bạn thân có đầy đủ điều kiện mà lại ít khi trở thành thông gia. Nói thế đúng hay sai nhỉ, bà con?
       

       Một số bộ phận trên cơ thể như cùi chỏ, đầu gối, gót chân, lòng bàn tay - bàn chân, mông… thường bị chai, thâm. Điều này khiến nhiều phụ nữ thiếu tự tin khi mặc áo ngắn tay, quần sooc, váy, áo tắm.

        Nguyên nhân của việc chai, thâm là do phần cơ thể này bị cọ xát nhiều với các vật thể bên ngoài như quần áo, giày dép, hoặc tiếp xúc với môi trường khiến da thiếu nước, khô; da không được bổ sung độ ẩm cần thiết từ bên ngoài, lâu ngày chuyển thành chai sần trên bề mặt.

        Để khắc phục tình trạng này, trước tiên cần tẩy đi lớp da chết, giúp loại bỏ lớp da cứng, khô sần sùi bên ngoài, tạo điều kiện cho lớp da mới phục hồi. Có nhiều cách để thực hiện nhưng đòi hỏi ở bạn sự kiên trì.
        Nếu nhà bạn có bồn tắm, mỗi ngày ngâm mình trong nước ấm khoảng năm phút. Sau đó, dùng loại bọt biển mềm để chà vùng cùi chỏ, đầu gối, mông; với vùng gót chân, lòng bàn chân thì phải dùng loại bọt biển cứng.
        Có thể sắm một chiếc thùng để ngâm chân trong nước ấm; vùng cùi chỏ thì có thể dùng khăn mềm, nhúng vào nước ấm đắp lên. Sau khi ngâm, đắp khoảng 10 phút thì dùng bọt biển chà xát lên các vùng da chai thâm.
        Riêng với vùng mông, bạn sẽ khó tự chăm sóc hơn. Nếu có điều kiện thì nên đi spa hai lần/tuần. Việc massage và tẩy tế bào chết sẽ giúp tăng tuần hoàn máu và làm mịn màng vùng da này. Hoặc khi tắm ở nhà, bạn xịt nước ấm cho vùng mông bằng hoa sen rồi ngâm và chà tẩy tế bào chết tương tự như các vùng da khác.
        Ngoài ra, bạn có thể tẩy tế bào chết với muối tẩy (có bán nhiều trên thị trường) hai-ba lần/tuần. Cách sử dụng là xoa mạnh theo hình vòng tròn những vùng da khô và cứng như gót chân, đầu gối và khuỷu tay để tăng cường hiệu quả tẩy tế bào chết.
        Sau bước tẩy tế bào chết, da sẽ trở nên mỏng manh, dễ bị tác động bởi các tác nhân bên ngoài hơn. Vì vậy, cần bảo vệ và dưỡng ẩm để duy trì sự mềm mại và làm sáng da. Tùy theo loại da mà chọn sữa dưỡng cho phù hợp.
        Ngăn chặn tác nhân khiến da bị chai sần bằng cách hạn chế chống cùi chỏ, mang giày cao gót, trừ những trường hợp bất khả kháng; sắm một đôi dép lông để đi lại trong nhà, tránh đi chân không trên nền nhà; nếu làm việc trong văn phòng, thỉnh thoảng cần đứng lên đi lại để máu lưu thông tốt.

        Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

        Chồng gia trưởng, vô trách nhiệm, khô khan... là lý do nhiều chị em đưa ra để giải thích cho việc chán chồng. Tuy nhiên, nhiều chị khi muốn quay lại thì đã muộn màng
        “Ngày trước xa nhau một phút đã thấy nhớ, giờ nhìn chồng sao chán quá, chẳng muốn về nhà”. Chị Vy, bạn tôi, vừa mở miệng than thở, lập tức các chị em khác hưởng ứng. Chủ đề “chán chồng” nhanh chóng được các chị bàn luận rôm rả trong giờ nghỉ trưa.
        Đủ lý do để chán
        Chị Vy có một con nhỏ đang gửi nhà trẻ nên sau giờ tan tầm, chị phải tất bật đón con. Trên đường về, chị ghé chợ mua thức ăn; đến nhà lại lao vào nấu nướng. Trong khi đó, anh Hùng, chồng chị, về đến nhà thì bật tivi lên xem chán chê rồi đọc báo; thỉnh thoảng lại gọi vọng xuống bếp “có cơm chưa em ơi?”. “Trong khi tôi phải tắm con, cho con ăn, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa thì ông xã lại ung dung ngồi chơi. Hai người đều đi làm, vậy mà anh ấy cứ nghĩ việc nhà đương nhiên là của vợ. Nếu không có con chắc tôi bỏ ảnh từ lâu rồi” - chị Vy than thở. “Đàn ông gì mà vô trách nhiệm. Chán!” - không hẹn mà nhiều chị cùng kết luận
        Hoài, cô nhân viên nhỏ nhất phòng, cũng có nhiều lý do chán chồng để tâm sự cùng chị em. Hoài kể: “Ngày mới quen nhau, ảnh chỉn chu, lịch sự bao nhiêu thì giờ lôi thôi, lếch thếch bấy nhiêu. Nói ra thì ngại nhưng em không chịu nổi mùi thuốc lá của chồng. Chưa hết, quần áo mặc xong, không bao giờ anh ấy bỏ vào máy giặt mà nhét mỗi nơi một cái”. “Ngán nhất đàn ông ở dơ!” - một chị phụ họa.
        Hương, cô nhân viên khác, cũng góp vào câu chuyện “chán chồng” đang hồi cao trào. Hương kể: “Em rất ngại nói chuyện về chồng vì xấu hổ lắm nhưng không nói không chịu được. Ngày yêu nhau, lễ, Tết, sinh nhật em, anh ấy đều xuất hiện với bó hồng thật to và nhiều quà tặng. Giờ thì ngày sinh của em ảnh còn chẳng nhớ nói gì đến hoa, quà. Thành vợ chồng rồi thì nhàm chán thế sao?”. Càng nói, câu chuyện càng dài ra với 1.001 lý do chán chồng của chị em.
        Hội chứng... chán chồng - 1
        Ly hôn được 3 tháng thì Nh. lên xe hoa với anh trưởng phòng cùng công ty. Đến lúc ấy, mọi thứ hóa ra không như chị nghĩ. (ảnh minh họa)
        Đứng núi này trông núi nọ
        “Chán chồng” là cụm từ mà nhiều chị nhắc đến khi hôn nhân đi vào lối mòn. Tuy nhiên, nhiều chị lại lâm vào cảnh “đứng núi này trông núi nọ”, khi muốn quay lại thì đã quá muộn màng. Như trường hợp của chị Th., trưởng phòng hành chính tổ chức một công ty viễn thông tại quận Phú Nhuận, TP HCM. Giỏi giang, xinh đẹp, chị thăng tiến nhanh trong công việc. Ngược lại, anh Thịnh - chồng chị - thuộc típ người khép kín, sống nội tâm nên an phận làm nhân viên phòng tư liệu của một tờ báo. Mới đây, công ty có ý định đề bạt chị làm giám đốc chăm sóc khách hàng. Ngày đầu tiên về nhà, chị nói ngay với chồng: “Lương cả tháng của anh không bằng của em làm một tuần, anh nghỉ để ở nhà đưa đón hai đứa nhỏ”. Anh đùng đùng nổi giận rồi bỏ đi đâu mất. Tối ấy, chị thấy tờ đơn xin ly hôn để sẵn trên bàn.
        Bi đát hơn là hoàn cảnh của chị Nh., trước đây là nhân viên tài chính của một công ty bất động sản tại quận Bình Thạnh, TP HCM. Vốn xinh đẹp nên chị được nhiều anh theo đuổi. Thế nhưng, chị lại chọn Hải, bạn học cùng lớp, rất hiền lành, thật thà. Dù biết chị có chồng nhưng nhiều khách hàng, đối tác nam cứ dập dìu săn đón. “Ra ngoài được kẻ đón, người đưa, về nhà gặp ông chồng lùi xùi thiệt chán quá” - Nh. kể. Rồi cuộc hôn nhân ấy cũng đến hồi kết thúc. Ly hôn được 3 tháng thì Nh. lên xe hoa với anh trưởng phòng cùng công ty. Đến lúc ấy, mọi thứ hóa ra không như chị nghĩ. Anh chồng mới bắt chị nghỉ việc ở nhà để “thằng khác khỏi dòm ngó”, muốn đi đâu cũng phải xin phép chồng, tiền chợ chồng đưa như ban phát... “Nghe đâu, anh Hải cũng mới cưới vợ. Tôi thật sai lầm khi thả mồi, bắt bóng” - Nh. than thở.

        Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

        Chàng trai cùng lớp, cùng nơi làm việc, cùng khu phố đang lọt vào mắt xanh của bạn. Làm sao để tiếp cận chàng đây nhỉ?


        Hãy lập cho mình một bản kế hoạch để tiếp cận chàng, nhưng hãy là một bản kế hoạch thu hút sự chú ý để khiến chàng quay ngược trở lại tiếp cận bạn.
        Design by Hao Tran -